We were unable to load Disqus. If you are a moderator please see our troubleshooting guide.

heinzng1 • 9 years ago

Ớ hay thật từ hồ tặc đến bọn cs Hà Nội luôn nói rằng: "tự do" thì chuyện gì phải sợ "tự do" chứ?
csVN có dám để cho cây "tự do" nó lớn thì hoa "độc lập" sẽ nó sẽ đơm bông khg nào?
Sao mà hèn thế? Binh lực hùng hậu đánh cho "Mỹ cút, Ngụy nhào" Côn an đầy dẫy mà lại sợ "kẻ học trò" à!!!

Cậu học trò chỉ có mỗi tấm lòng ngay thẳng, và yêu nước chân chính thì làm gì "phải sợ". Nếu sợ thì nên sợ bọn "bành trướng" thì đúng hơn chứ. Sao mà ngược ngạo thế Bắc bộ phủ?

Dân Sài Gòn • 9 years ago

Bọn thối tha giặc cộng thả người đi thôi, bắt một người thanh niên thì sẽ có nhiều thanh niên khác chống bọn mày, người Việt Nam yêu nước còn nhiều lắm chứ không phải yêu cái đảng thối yêu quyền lợi nhỏ nhen hay yêu thằng trung cộng chó chết .Bây giờ bọn mày đã trở thành kẻ thù của dân tộc Việt rồi đó, hãy chuẩn bị đối đầu với thế hệ thanh niên đi lũ khốn nạn.

binh đơ • 9 years ago

Cháu Nguyễn viết Dũng được sinh và lớn lên tai Việt nam sau 1975. Được đảng cộng sản "nung" từ lúc lên 5 tuổi!. Lẽ ra với cái tuổi 29 em đã phải thành"bach kim" của chủ nghĩa cộng sản (xuống hố năm 1989)em lại mang cả cờ vàng ba sọc đỏ của VNCH.mới là lạ? Từ đâu em yêu "lính dù của VNCH?"Cám ơn em chịu khó tìm hiểu chế độ VNCH qua internet,đài điện,báo chí và nhất là đồng bào miền nam còn ở quê nhà? Đúng vậy, "hữu xạ tự nhiên hương" Miền nam tốt hay xấu như Việt gian cộng sản rêu rao tuyên truyền xuyên tac,mạ ly sau khi bị thất thủ. Sau 40 năm,thì mọi việc đã phơi bày,loài cộng phĩ gian manh cũng hiện nguyên hình,và ngay cả tên gián điệp tàu người Hẹ,gốc Đài Loan lấy tên Hồ Chí Minh của Việt nam cũng đã lộ diện phơi bày rồi! Em Nguyễn Viết Dũng nay chon mặc bộ quân phục lính Dù của VNCH là đã chọn đúng đường và lý tưởng là Dân vi quí. Khác với con đường của đảng cộng sản là :" còn đảng còn mình" chớ không mang tới dân nghèo đói,xuống hố,lầm than, miễn sao đảng các cấp cướp càng nhiều càng tốt miễn sao bọn chúng được ngồi lâu trên đầu người dân mà hút máu với bộ luật rừng và lũ dân biểu(nghị gật) bù nhìn tay sai của đảng để bịp thế giới.

Lê Dan • 9 years ago

Hoan nghênh em Nguyễn viết Dũng Phi Hổ làm cho QĐ/VNCH hồi sinh. Dù chẳng đánh đấm ai,nhưng với những bộ quân phục Lữ Đoàn Dù mà Việt chỉ nghe thôi đã khiếp vía hồn kinh khi thời còn chiến tranh hai miền. Nay em dựng lại hiện trường cảnh cũ người xưa ấy làm nhục bộ đội" cáo hồ" đã làm cho chúng khiếp sợ,hoang mang ?,cho nên chúng bắt em là có lý do" gây sợ hãi cho chế độ". Ở các nước tự do thì đó chỉ là thú vui bình thường VÔ TỘI !

thuongsigia • 9 years ago

VNCH chôn 40 năm rồi không chết, VNcs chết lâu rồi, sắp chôn

Guest • 9 years ago
Mẹ Việt Nam anh hùng • 9 years ago

Anh lính Dù này mang 2 cái dù nhưng cũng không bằng chú bộ đội đã mang trên lưng một cái rương to đùng sãi bước hiên ngang đi về Bắc.

Guest • 9 years ago
heinzng1 • 9 years ago

Vì chính Lê Duẫn nói :"ta đánh là đánh cho Tàu cho Nga" như vậy khg phải là "bọn đánh thuê" sao?

Phạm Đức • 9 years ago

Đúng ! cộng Sản đã thắng về bắn giết ở Miền Nam Việt Nam , nhưng cộng Sản đã sụp đổ hoàn toàn trên toàn Thế Giới mà Tư Bản không cần giết cộng Sản , Việt Cộng nếu không có nền Kinh Tế Tư Bản , nền Kinh Tế Thị Trường , không có nền khoa học của Đế Quốc , Thực Dân , Nền văn minh của VNCH ; thì dù Việt Cộng có vổ ngục đại thắng bao nhiêu lần đi nữa cũng ăn cứt Phản Động , Đế Quốc , Thực Dân...từ lâu lắm rồi

Người qua đường • 9 years ago

Người ta mới có mặc quân phục thôi ! chưa cầm súng , Lính Già Bon-Chen làm gì mà sủa nhắng lên thế !! Chỉ những thằng nhát ma thì nửa đêm đi đường mới hát ấm lên thôi !! Thấy con dế cũng la, thấy con chim cũng chửi , đụng chiếc lá cũng teo !
Nhưng dù sao, cũng tốn công gỏ, thôi thì đến lãnh lon cám đây này !
Giỏi nhé !
Thằng Tây hồi xưa cũng thắng lính VN, rồi đô họ VN 80 năm đó, chắc thứ Bong-Chen như mày mà sống vào thời đó, cũng qý rách đầu gồi để xin tí bánh Tây phải không ?? Rồi cũng bán đứng phan Châu trinh, Phan Bội Châu như thằng Bác của mi ??
Quá xuất sắc !! Con hơn cha ,nhà có phúc ,mày còn hơn thằng bác hcm ,chắc cũng mau hơn thăng quỷ đó rồi !!

Piggy CS • 9 years ago

VNCH lựa chọn theo đường dân chủ hướng tới XH văn minh. Nhưng sự thật Dân chủ và Bạo tàn không đi đôi với nhau. Nếu như mi tên lính già chọn sự bạo tàn của CS thì mi trước sau cuộc đời mi cũng sẽ gặp phải bạo tàn không sớm thì muộn.

Trung Tâm Quyền Lực • 9 years ago

Thơ "XIN LỔI THÁNG TƯ ĐEN !"

Một anh bộ đội miền Bắc rất đáng trân trọng, anh xứng đáng là một
người Lính với đầy đủ ý nghĩa nhất của một người Lính, dù bên này hay bên kia, lính cầm súng là để BẢO VỆ ĐẤT NƯỚC, CHỐNG NGOẠI XÂM và TOÀN VẸN LÃNH THỔ và sau nữa giúp nhân dân thoát khỏi thiên tai, thoát khỏi những độc tài, bất công, bạo lực, áp bức và đói nghèo !.

Anh lính bộ đội này đã học đúng cung cách hành xửcủa những người lính Mỹ sau khi rút quân, anh đã vất bỏ kiêu hãnh, ném kiêu
binh, quăng đi sĩ diện giống như người Mỹ:
Họ (người Mỹ) đã hy sinh sĩ diện, vứt bỏ lòng kiêu hãnh, ném đi cái kiêu căng của nước lớn..Để cứu vớt mạng người !. Đó là một quyết định khôn ngoan rất nhân bản và vô cùng nhân đạo. Lòng nhân đạo không chỉ dành cho những công dân Mỹ, mà cho tất cả chúng ta. Nếu họ không làm như vậy, mà họ lại đánh canh bạc chót ném
thêm hàng trăm quả bom hơi ngạt CBU khắp các chiến trường miền Nam để TRỪNG PHẠT Việt cộng miền Bắc cái tội đã xé bản Hiệp Định Paris năm 1973 để nghe theo lệnh thằng Tàu Cộng phải cưỡng chiếm miền Nam. như trận ném bom hơi ngạt cuối cùng ở Long Khánh tháng 4-75, khiến hàng mấy Trung Đoàn với hàng trăm tay súng bộ đội quăng súng nằm chết há hốc mồm để táp hơi như Cá chết nằm trên cạn...thì có lẽ tất cả chúng ta sẽ không còn ngồi đây viết những dòng này !"

XIN LỔI THÁNG TƯ ĐEN !
Thời trai trẻ, gác bút nghiên, gác mọi ước mơ …lên đường "đánh Mỹ !"
Cây súng trên vai , máu đỏ trong tim !
Mụ lí trí ! Hùng hục vượt Trường Sơn .
Đêm nghỉ, ngày đi, giày vẹt gót , áo sờn vai thấm lạnh !
Mẹ còng lưng vắt kiệt sức, mỏi mòn, thao thức đợi con về !
"Ba mươi tháng Tư" Bên Thắng Cuộc, hả hê !!!
Con trở thành kẻ "kiêu binh !" trong đoàn "quân Giải phóng!"
Nhưng ! Ba mươi tám năm sau con vô cùng thất vọng !
Không hiểu mình đi "Giải phóng" cho ai ???
Chỗm trệ trên cao , toàn những kẻ bất tài !
Đáy xã hội , nhiều "dân oan !" mất đất .
Những nghịch lý, tai ương…chồng chất !
Khoảng cách "sang, hèn" cứ rộng mãi ra .
Người ở "quê" không còn tha thiết với " ao nhà " .
Tràn vào Miền Nam "ngoạ, chiếm, xâm canh…từ núi, rừng , chợ búa, thị thành, lầu cao , gác tía ….!"

Ngay như nhà ta thôi !
Chỉ có mình tôi "gọi là: góp công giải phóng" .
Chẳng tước quan gì ! Mà cũng cả xóm kéo vào .
Người thì bán rau, lượm ve chai, giặt ủi, bán thịt chó, thuốc Lào …
Thậm Chí ! Có cả lừa gạt , bảo Kê, hút chích, đĩ điếm, bụi đời…
Đi đâu, ở đâu cũng gặp toàn người "ngoài ấy".

Còn ! đố ai tìm thấy bóng dáng người "miền trỏng !" hiện diện trên
quê hương mình đấy ?
Nhà cửa, ruộng vườn ngoài ấy họ bỏ hoang ???
Quê Hương tôi , tên thật đẹp ( làng Vàng ).
Cũng có đình, chùa , bờ xôi, ruộng mật !
Không hiểu vì sao nhiều người "bỏ tất ?" để vào Nam chen lấn, đua đòi ?.
Riêng tôi !
Đã hơn Sáu mươi năm , đang ở cuối cuộc đời .
Vẫn cháy bỏng ! Muốn được về nơi mình "chôn nhau, cất rốn !".
Đã mấy năm nay , tôi đã làm kẻ "chạy trốn!"
Trốn khỏi "sai lầm !" những năm, tháng…đã đi qua !
Trở về quê Hương , cất lại một nếp nhà !
Tập làm nông, ngớ ngẩn tìm những mảnh gốm xưa ,và "Hoài niệm!" thuở ấu thơ ….
Bỗng choàng tỉnh ! Đôi khi tìm thấy mình trong đó .
Cửa, cổng nhà tôi cứ mở toang ! Kể cả khi trời đang nổi giông, nổi Gió …
Mỗi tháng Tư về tôi lại nhớ vào Nam !
Xin lỗi ! "Tháng Tư Đen !"
Xin lỗi ! Miền Nam, những việc tôi đã làm !
Xin lỗi tất cả !
Cả những người "Bên Thua Cuộc !"
Biết sao được ?!!
Mọi người chúng ta sinh ra , đâu có thể chọn được thời cuộc
Nhưng ! Lẽ đời , Đen, Trắng phải phân minh !.
Xin lỗi ! "Tháng Tư!"
Hãy tha thứ cho mình !
Rất chân thành..
Chứ không phải lời giả dối !!

Bình Ngọc

Trung Tâm Quyền Lực • 9 years ago

XIN LỔI THÁNG TƯ ĐEN !
Thời trai trẻ, gác bút nghiên, gác mọi ước mơ …lên đường "đánh Mỹ !"
Cây súng trên vai , máu đỏ trong tim !
Mụ lí trí ! Hùng hục vượt Trường Sơn .
Đêm nghỉ, ngày đi, giày vẹt gót , áo sờn vai thấm lạnh !
Mẹ còng lưng vắt kiệt sức, mỏi mòn, thao thức đợi con về !
"Ba mươi tháng Tư" Bên Thắng Cuộc, hả hê !!!
Con trở thành kẻ "kiêu binh !" trong đoàn "quân Giải phóng!"
Nhưng ! Ba mươi tám năm sau con vô cùng thất vọng !
Không hiểu mình đi "Giải phóng" cho ai ???
Chỗm trệ trên cao , toàn những kẻ bất tài !
Đáy xã hội , nhiều "dân oan !" mất đất .
Những nghịch lý, tai ương…chồng chất !
Khoảng cách "sang, hèn" cứ rộng mãi ra .
Người ở "quê" không còn tha thiết với " ao nhà " .
Tràn vào Miền Nam "ngoạ, chiếm, xâm canh…từ núi, rừng , chợ búa, thị thành, lầu cao , gác tía ….!"

Ngay như nhà ta thôi !
Chỉ có mình tôi "gọi là: góp công giải phóng" .
Chẳng tước quan gì ! Mà cũng cả xóm kéo vào .
Người thì bán rau, lượm ve chai, giặt ủi, bán thịt chó, thuốc Lào …
Thậm Chí ! Có cả lừa gạt , bảo Kê, hút chích, đĩ điếm, bụi đời…
Đi đâu, ở đâu cũng gặp toàn người "ngoài ấy".

Còn ! đố ai tìm thấy bóng dáng người "miền trỏng !" hiện diện trên
quê hương mình đấy ?
Nhà cửa, ruộng vườn ngoài ấy họ bỏ hoang ???
Quê Hương tôi , tên thật đẹp ( làng Vàng ).
Cũng có đình, chùa , bờ xôi, ruộng mật !
Không hiểu vì sao nhiều người "bỏ tất ?" để vào Nam chen lấn, đua đòi ?.
Riêng tôi !
Đã hơn Sáu mươi năm , đang ở cuối cuộc đời .
Vẫn cháy bỏng ! Muốn được về nơi mình "chôn nhau, cất rốn !".
Đã mấy năm nay , tôi đã làm kẻ "chạy trốn!"
Trốn khỏi "sai lầm !" những năm, tháng…đã đi qua !
Trở về quê Hương , cất lại một nếp nhà !
Tập làm nông, ngớ ngẩn tìm những mảnh gốm xưa ,và "Hoài niệm!" thuở ấu thơ ….
Bỗng choàng tỉnh ! Đôi khi tìm thấy mình trong đó .
Cửa, cổng nhà tôi cứ mở toang ! Kể cả khi trời đang nổi giông, nổi Gió …
Mỗi tháng Tư về tôi lại nhớ vào Nam !
Xin lỗi ! "Tháng Tư Đen !"
Xin lỗi ! Miền Nam, những việc tôi đã làm !
Xin lỗi tất cả !
Cả những người "Bên Thua Cuộc !"
Biết sao được ?!!
Mọi người chúng ta sinh ra , đâu có thể chọn được thời cuộc
Nhưng ! Lẽ đời , Đen, Trắng phải phân minh !.
Xin lỗi ! "Tháng Tư!"
Hãy tha thứ cho mình !
Rất chân thành..
Chứ không phải lời giả dối !!

Bình Ngọc

Phạm Tưng • 9 years ago

Trong Trận Long Khánh (Tháng 4 năm 1975), Không Quân Việt Nam Cộng Hòa có thả một quả bom đặc biệt, tiêu diệt 2 Sư đoàn quân CSBV, chặn đứng được cuộc tiến quân của chúng. Cho đến nay hảy còn nhiều câu hỏi quanh quả bom này và nhiều câu trả lời chưa được chính xác.

https://ongvove.wordpress.c...

Chiến trường Việt Nam đã được xem là nơi Hoa Kỳ thử nghiệm rất nhiều loại võ khí, từ võ khí quy ước đến những võ khí điện tử tối tân. Cũng tại VN, Hoa Kỳ đã tiêu thụ được khá nhiều bom-đạn còn tồn trữ từ sau Thế chiến thứ 2. Một trong những vũ khí được KQ HK sử dụng nhiều nhất là bom, và bom còn được chia thành 2 nhóm : Bom khôn (Smart bomb) và Bom..ngu (Dumb bomb). Bom ngu, dĩ nhiên là do Phi công thả và do tài của Phi công để bom rơi trúng mục tiêu, còn Bom khôn thì được điều khiển bằng laser, radar..để tự tìm đến mục tiêụ
Một trong những sáng kiến về Bom mà các kỹ sư võ khí HK đưa ra áp dụng tại VN là CBU hay Cluster Bomb Unit. Thật ra CBU chỉ là một áp dụng của việc nghiên cứu về loại vỏ khí có tên là Rổ bánh mì Molotov (Molotov bread basket) dùng năm 1937 trong Trận Nội chiến Tây Ban Nha.
Rổ bánh mì, đơn giản, chỉ là một thùng lớn chứa nhiều quả bom nhỏ để khi phi cơ thả xuống, thùng mở ra và rải các quả bom nhỏ trên một diện tích rộng lớn. Như thế Cluster Bomb hày Bom chùm chỉ có mục đích là mở rộng vùng sát thương của Bom khi thả xuống mục tiêụ. Bốn sư đoàn VC 5th, 6th, 7th and 341st Divisions đã là nạn nhân đầu tiên của phát minh đơn giản này.

Nói chi chuyện quá khứ. Mấy người lính VNCH nay về hưu và đa số đã sang bên kia thế giới. Điều đang thấy ở miền Bắc hiện nay là tuổi trẻ miền Bắc đang muốn thành lập Việt Nam Cộng Hòa. Chỉ vài năm nữa thôi ngọn gió VNCH sẽ được thổi bùng lên ngay tại VN do chính tuổi trẻ sinh sau 1975.

DĐB-YD • 9 years ago

Tôi thật sự xúc động khi đọc: "Những suy nghĩ của giới trẻ trong nước về Việt Nam Cộng Hòa". Xin tiếp tay phổ biến rộng rãi, đặc biệt trong nước.
Link dẫn: http://www.rfa.org/vietname...

Đã 40 năm rồi kẻ từ sau khi cái ngày bọn VC chiếm miền Nam thì dân miền Nam và dân miền Bắc bị bọn bán nước cai trị ngay trên đất của Cha Ông ta.
Đã đến lúc dòng máu nóng trong mỗi người VN tại VN nên...nóng trở lại rồi. Các bạn nên hiểu rằng VC rất sợ các bạn và sự đoàn kết của các bạn sẽ sức mạnh vô địch.
Nếu các bạn đã yêu mến QL VNCH thì tôi xin tặng các bạn một câu : Tổ Quốc, Danh Dự, Trách nhiệm" và câu nói sau đây : Nhảy dù ! Cố gắng !

lite_breeze • 9 years ago
Tổng Tham Mưu • 9 years ago

Tui mà có quyền, tui cho anh Dũng này làm Sư đoàn trưởng liền

hai • 9 years ago

Bạn thật dũng cảm đúng như tên gọi của bạn, Dũng ạ. Cố gắng lên nhé.

TT • 9 years ago

Rất ngưỡng mộ những anh hùng tuổi trẻ Việt Nam, đã và đang "nối vòng tay lớn", đã và đang làm cho tổ quốc hồi sinh, họ là nhũng tuổi trẻ oai hùng, chính họ sẽ khơi dậy lòng yêu nước nơi toàn dân, vượt qua sợ hải và đương đầu với một đảng cướp, nội thù của dân tộc là cộng sản VN, chúng đang run sợ trước oai phong sức mạnh đoàn kết của toàn dân.
Toàn dân hãy đoàn kết với những tuổi trẻ để phục hồi tổ quốc sau bốn mươi năm là thời gian quá dài để bị đè đầu, cởi cổ và cơ hội mất nước đang gần kề. Không thể chần chờ, hãy đoàn kết tạo sức mạnh tiêu diệt nội thù là lũ lãnh đạo cộng sản tại Việt Nam càng sớm càng tốt...

Lính già VNCH • 9 years ago

Cám ơn và hoan hô 5 bạn trẻ Hà nội khởi động Phong Trào Toàn Dân Về Với Quốc Gia VNCH Và Cờ Vàng Dân Tộc.

HCM, Việt công và cờ đỏ một sao Phúc kiến cướp chánh quyền, chia hai đất nước, gây chiến, giết cướp của dân. Mục tiêu của chúng là đưa chủ nghĩa cộng sản ngoại lai về nước KHỦNG BỐ, DIỆT CHỦNG, HẠI DÂN, PHÁ TỔ QUỐC và BÁN NƯỚC CHO TÀU để làm giàu cho băng đảng cs ác ôn của chúng.

Dân, Quân VNCH và Cờ vàng Dân tộc lấy Danh dự và Trách nhiệm hy sinh BẢO VỆ DÂN, BẢO VỆ NƯỚC và ĐỔ MÁU CHỐNG TÀU bảo vệ từng tấc đất, từng vùng biển đảo của VN. VNCH và Cờ vàng Dân tộc đã mang lại tự do, no ấm, văn minh, thịnh vượng và hạnh phúc cho toàn dân với Sài gòn là Hòn ngọc Viễn đông mà mọi người đều biết rõ.

Qua sự so sánh căn bản và ngắn gọn trên cho thấy muốn có tự do, ấm no, văn minh và hạnh phúc, toàn dân phải trở về với Quốc gia VNCH và Cờ vàng Dân tộc càng sớm càng tốt mới có đủ lực lượng đứng lên vứt Hồ, dẹp Việt cộng.

Trở về với Quốc gia VNCH và Cờ vàng Dân tộc mới hội đủ tư cách pháp nhân, pháp quyền và pháp lý đưa Trung cộng ra TAQT lấy lại lãnh thổ, lãnh hải đã mất. Nối lại tư cách đồng minh với Mỹ và thế giới tự do, giúp đoàn kết dân tộc Nam Bắc trong ngoài, đẩy mạnh công cuộc phục hưng Việt Nam thành công nhanh.

Nếu vì bất cứ lý do gì không trở về với Quốc gia VNCH và Cờ vàng Dân tộc, không quyết tâm vứt Hồ, dẹp cộng thì VN sẽ bị Tàu nuốt gọn một ngày không xa. Bài học Tây tạng còn đó!

Guest • 9 years ago
VN • 9 years ago

Đây là một vụ ań có thể làm tên tuổi của Ls được moi người biết đến ,chúng tôi những người dân còn tha thiết đến quê hương ,sự sống còn dân tộc kính mong Anh nên xem đây là một quyền nằm trong những điều luật Nhân quyền QT công nhận ?ở Mỹ chúng tôi được tự do mặc cho mình những bộ quần aó mình ưa thích ,phát biểu những gì chúng tôi suy nghi ngay cả phê bình trực tiếp với Obama ,một nước luôn mở miệng là :độc lập,tự do....Thế mà người dân khi hành xử cái quyền tự do của mình thì lại bị bắt ?Chúng tôi hy vọng rằng với chuyên môn trong nghành luật anh sẽ có khả năng thắng bọn trong rừng ra ,và đang aṕ đặt người dân một thứ luật rừng BẤT THÀNH VĂN !

MT • 9 years ago

Đây là một ý kiến hay mà tôi được đọc ! Rất cảm ơn Luật sư đã chia sẻ quan điểm với mọi người trong thôn .

mythanh • 9 years ago

Tuổi Trẻ Việt Nam Viết Dũng

Anh ra đời sau cuộc chiến
Mọi rợ thống chiếm văn minh
Vẫn tự thắp đuốc hiểu biết
Đâu chính nghĩa, đâu giả hình

Anh hai tay, không súng đạn,
Không hận thù, không chém giết
Anh chỉ có một trái tim
Việt Nam Cộng Hòa bất diệt

Huy hiệu ó trên tâm niệm
Danh dự - Tổ Quốc - Trách nhiệm
Tự hào màu áo hoa dù
Cũng khiến tà quyền điên tiết

Hỡi những người con đất Việt
Sống quyết liệt với niềm tin
Ngày mai trời Nam sẽ sáng
Gái, trai Viết Dũng sẵn sàng

(Viết tặng NVD và nhóm bạn VNCH 3)

Minh Nhật • 9 years ago

Hoan hô Anh Dũng ! Anh đã chọn Chính Nghĩa (VNCH ) thay cho phi nghĩa (đcsVN ) ! Hy vọng A và Các Bạn chân cứng đá mềm !

nguoiduatin • 9 years ago

Thân gởi bạn Nguyễn Viết Dũng và các bạn trẻ Hà Nội quý trọng người lính VNCH và binh chủng nhảy dù.

Hồi Ký: Thiên Thần Mũ Ðỏ Ai Còn Ai Mất. http://saigonecho.com/index...
Thiếu Tướng Lê Quang Lưỡng

nguoiduatin • 9 years ago

Tôi vẫn nhớ rõ như mới nhìn thấy hôm qua những khuôn mặt, giọng nói tác phong của những anh em Dù đã cùng tôi vào sinh ra tử. Thiếu Tá Thanh Tiểu đoàn 8 mà đồng đội của người Tiểu Ðoàn Trưởng nầy thường gọi là Thành Râu. Anh em chúng tôi có Thiếu Tá Châu Lùn Tiểu Ðoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 1, Thiếu Tá Hạnh, Hào Hoa Tiểu Ðoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 2, Thiếu Tá Trang Trĩ Tiểu Ðoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 3, Trung Tá Bùi Quyền, Tiểu Ðoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 5 nổi nóng mặt đỏ gay, Thiếu Tá Lô Tiểu Ðoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 7, biệt danh là Lô Lọ Rượu. Anh em chúng tôi còn có Cậu Út Biên Hòa hay cậu "Bảy Tình" Mười Lựu Ðạn tức Trung Tá Thành, Tiểu Ðoàn 6, Trung Tá Trần Ðăng Khôi Lữ Ðoàn 2 tài đức song toàn.

Thiếu Tá Ðường TÐ9, thích làm thơ tình lãng mạn, gọi là Ðường Thi Sĩ, anh em chúng tôi có Thiếu tá Hồng Thu, Tiểu Ðoàn Trưởng TÐ 16 gọi Cô Thu. Chúng tôi có 2 Ngọc, Ngọc Long Lữ Ðoàn Trưởng Lữ Ðoàn 1 và Ngọc Nga, Lữ Ðoàn Trưởng Lữ Ðoàn 4, Làm sao anh em Dù chúng tôi quên được, chúng tôi có 2 người bạn anh hùng, mỗi người chỉ có một mắt. Trung Tá "Bùi Ðăng" trong thẻ quân nhân không phải họ "Bùi" cũng chẳng có tên "Ðăng", tên anh là Bằng, Anh chỉ có một mắt. Nhưng những chiến sĩ của anh gọi anh một cách âu yếm là Bùi Ðăng. Trung Tá Trần Văn Sơn, Lữ Ðoàn Phó Lữ Ðoàn 2 cũng chỉ có một mắt từ ngày còn là Ðại Ðội Trưởng Tiểu Ðoàn 5, anh em Dù gọi là Hiệp sĩ Mù, tội nghiệp Sơn đã hy sinh trong trận chiến sau cùng tại mặt trận Phan Rang. Chúng tôi có Hiệp sĩ mù của chúng tôi, Hiệp sĩ mù của Thiên thần mũ đỏ không xử dụng cùng một loại vũ khí như Hiệp sĩ mù của phim ảnh và tiểu thuyết. Nhưng oai phong người Hiệp sĩ của Quê Hương ta chẳng thua sút sự hào hiệp của người trong truyện. Chúng tôi có Hiệp sĩ mù, chúng tôi có Bố Già. Làm sao quên Bố Già Lương Ruột Ngựa. Ðỉnh Tây Lai, Bố già Ðại Tá Lê Văn Phát, người tử thủ Khánh Dương, người lính già có mặt hầu hết những trận lớn của Quê Mẹ? Bố Già Lữ Ðoàn 3? Ðúng, chúng tôi có Bố Già đó.

Tháng 6/1972, sau trận Bình Long, tôi được trả về Sư Ðoàn Dù, ít lau sau SÐ Dù được đưa ra Ðà Nẵng để tăng phái cho Quân Ðoàn I. Lúc đó tôi là Lữ Ðoàn Trưởng LÐ1 Nhảy Dù. Cùng với LÐ1 ra vùng I có LÐ2 và LÐ3. Thời gian nầy, Trung Tướng Dư Quốc Ðống là Tư lệnh Sư đoàn Nhảy Dù.

Sự phân phối các đơn vị Dù tại Quân Ðoàn I lúc ấy như sau: 2 Lữ Ðoàn ở phía Nam Ðèo Hải Vân. Tháng 9/1972, tôi được bổ nhiệm làm phụ tá hành quân Tư Lệnh Sư đoàn Nhảy Dù. Vào tháng 8 năm đó, Trung Tướng Dư Quốc Ðống bị bệnh, Chuẩn Tướng Hồ Trung Hậu, Tư lệnh phó Sư Ðoàn được chỉ định đảm nhận Tư Lệnh Sư Ðoàn 21 Bộ Binh, còn Ðại Tá Bảo, Tham Mưu Trưởng Sư Ðoàn thì vừa tử nạn phi cơ, do đó tôi được đảm nhận trách vụ xử lý thường vụ Tư Lệnh Sư Ðoàn Nhảy Dù một cách không chính thức. Cuối tháng 8, cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu triệu hồi tôi vào Dinh Ðộc Lập để làm lễ tăng chức Chuẩn Tướng cho tôi, và sau đó tôi được bổ nhiệm Tư Lệnh phó, xử lý thường vụ chức vụ Tư Lệnh Sư Ðoàn Nhảy Dù đóng tại căn cứ Hiệp Khánh, cây số 17 Bắc Huế. Ðến tháng 11/1972, tôi chính thức nhận chức Tư Lệnh Sư Ðoàn Nhảy Dù, thay thế Trung Tướng Ðống từ nhiệm vì lý do sức khỏe. Khoảng thời gian 72 đến 75 ải địa đầu của Tổ Quốc của ta không phải là vùng đất bình lặng, Quảng Trị, Thạch Hãn, Chu Lai, Cố Ðô Huế. Những danh xưng đủ nói lên những trời giao động. Những người lính chiến được đồng bào gọi một cách âu yếm là "Thiên Thần Mũ Ðỏ". Trong suốt thời gian máu lửa đó đã có mặt khắp cùng trên những vùng đất ải địa đầu, cùng anh em quân nhân thuộc các quân binh chủng khác, mang lại cho đồng bào, tuy không phải sự bình yên tuyệt đối cũng là một tình hình khả quan.

Năm 1975, vào những ngày tháng Lịch Sử, chúng tôi đứng vững vùng I. Ðập những nhịp tim tin tưởng, anh em chúng tôi, một mặt nhìn bao quát tình hình chiến trường khắp nước, một mặt theo dõi mọi tiến thoái của các đơn vị đối phương trong vùng, tay cầm súng sẵn, chờ địch quân. Thói quen tiến vào chỗ chết, thói quen chấp nhận trận địa mười thua một ăn mà vẫn chiến đấu oai hùng, làm cho anh em Dù, mặc dù tin tức giao động đến từ bốn phía, vẫn tiếp tục sẵn sàng chiến đấu, tiếp tục cố gắng.

Lệnh của cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu gọi Sư Ðoàn Dù về Sài Gòn hiện ra với tôi, bởi đó như một chấn động. Tôi chờ đợi mọi thứ trong tư thế sẵn sàng. Ðợi đối phương ào ạt vượt sông Thạch Hãn, đợi chiến xa địch đến đây, miền Trung kiêu hãnh từ những vùng rừng rậm Nam Lào. Nhưng tôi không chờ đợi được điều đó. Lệnh di chuyển SÐ Dù về SàiGòn, lệnh không phải chỉ nghe một phía mà từ mọi hướng. Ngày 10.03.1975, Việt Cộng tấn công Ban Mê Thuộc. 11.03.1975 Ban Mê Thuộc thất thủ. Tổng Thống Thiệu gọi Trung Tướng Trưởng vào SàiGòn nhận chỉ thị. Lệnh khủng khiếp, lệnh làm choáng váng, làm tan nát, đó là "Bỏ vùng I". Dường như muốn cho lệnh tổng quát đó được thi hành chính xác, Tổng Thống Thiệu đòi Trung Tướng Trưởng phải tức khắc cho rút Sư Ðoàn Dù về SàiGòn ngay. Cho chắc ăn, SàiGòn qua lệnh rút Sư Ðoàn Dù về, muốn trói tay Trung Tướng Tư Lệnh Quân Ðoàn I. "Trói tay" là một hình ảnh dễ hiểu nhưng có lẽ không đủ nghĩa. SàiGòn đã lấy mất thanh gươm và chặt hết một cánh tay, cánh tay cầm gươm của Tướng Trưởng khi đối phương bắt đầu tiến tới.

Chỉ sau vài chục giờ sau khi lệnh Tướng Trưởng trả Dù về SàiGòn, công điện tối mật của Tổng Tham Mưu do chính Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu ký gởi cho Tư Lệnh Sư Ðoàn Dù hạ lệnh toàn bộ Sư Ðoàn Dù rời khỏi miền Trung không chậm trễ. Lúc đó tin Thủy Quân Lục Chiến rút khỏi Quân Ðoàn I cũng bắt đầu loan ra.

Ngày 17/03/75, sau khi đã thực hiện đầy đủ những giải pháp kỹ thuật cho các anh em Dù rời miền Trung, chuyển vận, tiếp liệu, an toàn khi ra đi v.v...tôi lên gặp Trung Tướng Trưởng để chào từ giã. Tôi nói với Trung Tướng Trưởng về việc Thủy Quân Lục Chiến cũng sẽ ra đi. Tôi cũng nói lên những lời hàm ý chia sẻ ưu tư của Trung Tướng về sự "Trói tay", sự tước bỏ mọi hỗ trợ trước một trận đánh lớn. Khuôn mặt Tướng Ngô Quang Trưởng, vẫn sẵn ưu tư, càng hiện ra ảm đạm. Ông chỉ cầm tay tôi nói:"Cảm ơn anh và các Anh em Nhảy Dù đã giúp tôi rất nhiều trong những năm qua".

Anh em quân nhân Nhảy Dù nghĩ rằng mình được di chuyển toàn bộ về SàiGòn. Các Sĩ quan chỉ huy từ Ðại Ðội cho đến Lữ Ðoàn được loan báo là họ được di chuyển về thủ Ðô VNCH. Tướng Trưởng được lệnh "trả Sư Ðoàn Dù về SàiGòn". Lệnh tôi nhận được cũng rất rõ rệt: Ðưa Sư Ðoàn Dù về SàiGòn.

Có thể những sử học trong tương lai cũng tóm tắt sự di chuyển của anh em chúng tôi bằng những dòng chữ "Tướng Thiệu, để chặt tay Tướng Trưởng, để gây cho Dân, Quân miền Trung sự kinh hồn tột độ, mở đầu cho tan rã ồ ạt, hạ lệnh rút Sư Ðoàn Dù ra khỏi tuyến đầu".

Sự việc không hoàn toàn đơn giản như thế. Lệnh rút Sư Ðoàn Dù về SàiGòn chỉ là một lệnh bề mặt mà chiều sâu là phân tán Sư Ðoàn Dù. Ông Thiệu áp dụng kế hoạch "Bẻ bó đũa" làm tan tành một đoàn quân bách chiến, một Binh chủng oai hùng, xô đẩy những Thiên Thần vào hỏa ngục. 12 Tiểu Ðoàn Trưởng trên 18 linh hồn của đoan quân Mũ đỏ hoặc gục ngã ở chiến trường sắp đặt, hoặc rơi vào tay địch, có cả một Lữ Ðoàn tan thành mây khói, có cả một Lữ Ðoàn đánh đoạn hậu bảo vệ cho đồng bào di tản và tới phiên mình quân trải trên một diện tích rộng lớn, chỉ xuống tay được mấy trăm con.

Lệnh tôi nhận được là chia Sư Ðoàn Dù ra làm hai nhánh, một đi tàu thủy và một do không vận. Lữ Ðoàn 1 và 2 di chuyển bằng phi cơ của Không Lực VNCH. Lữ Ðoàn 3 di chuyển bằng tàu HQ-404 của Hải Quân VN. Lữ Ðoàn 1 và 2 đến điểm hẹn như ấn định, nhưng Lữ Ðoàn 3 không được đưa đến nơi. Khi HQ-404 đến gần Nha Trang thì Hạm Trưởng nhận được lệnh đổ anh em xuống Nha Trang. Tôi chưa kịp ngạc nhiên, nhưng ý tưởng thắc mắc vì sao Tổng Thống Thiệu nói đưa toàn bộ Sư Ðoàn Dù về SàiGòn để rồi phân tán một phần đi nơi khác. Dù vậy, không bao giờ tôi quên được khuôn mặt, mắt liếc xéo, nụ cười khoái trá, giọng nói chứa đựng thỏa mãn, toàn bộ khuôn mặt toát ra một sự khoan khoái kỳ lạ. Cựu Tổng Thống nhìn tôi với tia mắt kỳ lạ đó với nụ cười ở cuối môi, ông nói: "Theo anh liệu Trung Tướng Trưởng có giữ nổi Quân Ðoàn I khi tôi rút Sư Ðoàn Dù về đây không?".

Mặc dù lệnh lạc lung tung, bảo về SàiGòn lại đổ xuống Nha Trang, mặc dù bảo về dưỡng quân lại được ném ra mặt trận, là một quân nhân kỷ luật, ý thức được rằng sức mạnh đến từ kỷ luật sắt thép, anh em Lữ Ðoàn 3 xuống Cầu Ðá Nha Trang là lên đường đi chiến đấu ngay. Ðại Tá Lê Phát, người nắm Lữ Ðoàn 3 cũng là người có biệt hiệu "Bố Già" đặt Bộ Chỉ Huy Lữ Ðoàn tại Trung Tâm Huấn Luyện Dục Mỹ. Nhiệm vụ của Lữ Ðoàn 3 là nút chặn địch ở Khánh Dương giúp cho các Ðơn vị của Quân Ðoàn II rút lui an toàn. Biết rõ sự oai hùng của các Thiên Thần Mũ Ðỏ của QLVNCH, Văn Tiến Dũng tung 2 Sư Ðoàn với quân số 6 lần, là những SÐ 320 và SÐ 10 đánh bọc ngang hông. Lữ Ðoàn 3 Dù bình tĩnh và oai hùng chiến đấu, quất cho quân địch tổn thất nặng nề. Lữ Ðoàn 3 còn ở Khánh Dương, địch không thể đi lên một bước. Ngày 28/03, vì quân số đối phương đông gấp 10 lần, nên không thể ngăn chặn vĩnh viễn, vì lệnh SàiGòn hay vì một lý do nào khác, Thiếu Tướng Phạm Văn Phú đã ra lệnh cho Ðại Tá Phát rút Lữ Ðoàn 3 từ Nha Trang vào Phan Rang, sau đó lệnh lại được đưa xuống là bộ Chỉ Huy Lữ Ðoàn và các thành phần yểm trợ thì rút về Phan Rang, còn 3 Tiểu Ðoàn 2, 5, 6 thì rút lên núi trấn giữ ở đó. Tại sao lại đưa 3 Tiểu Ðoàn Dù lên núi? Nghe tin này tôi vội vã bay ra Phan Rang.

Tư Lệnh Nhảy Dù trên nguyên tắc và bởi định nghĩa là người chỉ huy binh chủng Nhảy Dù. Nếu không được tham dự vào việc hoạch thảo chiến lược, thì ít nhất trách nhiệm chiến thuật phải được trọn vẹn. Tôi không được Tổng Tham Mưu hay Phủ Tổng Thống tham khảo một lần nào về chiến lược lui quân, kể từ ngày binh chủng Dù được bốc khỏi Vùng I, quyền chỉ huy, chiến thuật binh chủng Dù, quyền xử dụng anh em quân nhân Dù cũng vượt ra khỏi tầm tay của Tư Lệnh Dù. Anh em binh chủng tôi đặt chặt và giao cho người nầy một mảnh, người kia một miếng. Khi nhìn thấy chiến hữu của tôi bị vất vả cùng cực, tôi chạy ngược chạy xuôi đi can thiệp. Trong những giờ chạy đôn chạy đáo, ý tưởng ghê gớm lóe lên trong tôi, "Phải chăng một ác thần đang làm tê liệt hàng vạn tinh binh trước khi mở ra cuộc hỏa thiêu thành La Mã?".

Tôi bay ra Phan Rang gặp ngay Trung Tướng Nguyễn Vĩnh Nghi lúc đó là Tư Lệnh Phó Quân Ðoàn III, đang chỉ huy Bộ tư Lệnh tiền phương tại đây. Nơi đó tôi cũng gặp Tướng Sang Tư Lệnh Sư Ðoàn 6 Không Quân. Tôi yêu cầu cho trực thăng lên núi bốc 3 Tiểu Ðoàn 2, 5, 6 về Phan Rang. Tướng Nghi chấp thuận, chỉ thị Tướng Sang cho Không Quân giúp. Anh em trực thăng đã rất nhiệt tâm và can đảm trong việc bốc hơn 1000 người bỗng nhiên bị ném lên một ngọn núi chơ vơ mà không một lý do chiến lược hay chiến thuật nào giải thích được cả. Lữ Ðoàn 3 trong tư thế vững vàng, sẵn sàng chiến đấu nghiêm chỉnh trong vị trí đứng đắn. 30.03.1975, tôi tạm yên tâm, bay về SàiGòn.

Vừa đặt chân đến Thủ Ðô, tôi được lệnh Tổng Tham Mưu cho Lữ Ðoàn 2 ra Phan Rang thay thế Lữ Ðoàn 3, Lữ Ðoàn 3 về SàiGòn tái chỉnh trang Ðơn vị. Tôi muốn hét to lên: Tăng cường chớ sao lại thay thế? Mặt trận đang nặng, rút một đập ngăn nước lớn đi, đập mới chưa dựng xong, nước sẽ ùa tới mang lụt lội tàn phá tan tành! SÐ 310 và 320 của đối phương đang di chuyển nhanh về vùng 3 chính vào lúc đầu tháng tu nầy. Sư Ðoàn 10 của địch càn quét Nha Trang. Mặt Bắc là Sư Ðoàn 10, Nam là các SÐ 310 và 320, tăng chúng ào ào, tù nhân thả ra do bàn tay bí mật từ các khám đường, một số quân nhân của một binh chủng bị mất cấp chỉ huy sinh rối loạn, chính trong biển hỗn loạn và tan vỡ đó, người ta ném Lữ Ðoàn 2 Dù, những đứa con thân yêu ruột thịt của tôi, những bằng hữu vào sinh ra tử, nằm gai nếm mật của tôi trọn lượng ném vào khoảng trống, viên ngọc quý ném vào đại dương giông bão. 3 Tiểu Ðoàn 3, 7, và 11 của Lữ Ðoàn 2 chiến đấu như những con cọp bị vây hãm, dường như sợ cái đại dương hỗn loạn đó chưa đủ làm thành một hỏa ngục rực lửa, người ta không ai còn nhớ đến việc tiếp tế cho những Thiên thần Mũ Ðỏ từ trời cao đáp thẳng xuống địa ngục A Tỳ. Anh em Lữ Ðoàn 2 mặc dù tình hình rối loạn, mặc dù tin tức giao động từ bốn phía, mất Quân Ðoàn I, Quy Nhơn thất thủ, Nha Trang thất thủ, anh em vẫn chiến đấu, cho đến viên đạn cuối cùng. Tiểu Ðoàn 6 sau những trận oai hùng được lệnh Tổng Tham Mưu rút khỏi Phan Rang, Liên Ðoàn 3 Biệt Ðộng Quân của Ðại Tá Biết thay thế. Nhưng Tiểu Ðoàn 3 chỉ 100 anh em được trực thăng bốc về Phan Thiết, Tiểu Ðoàn 11 mất liên lạc toàn diện. Tôi mất Thiếu Tá Thành, con chim đầu đàn của Tiểu Ðoàn 11 và Ðại Tá Nguyễn Thu Lương, mà anh em chúng tôi thường gọi một cách thân thương là "Lương Ruột Ngựa", con chim đầu đàn của Lữ Ðoàn 2 cũng tại vùng đất lửa này. Tướng Nguyễn Vĩnh Nghi cũng lọt vào tay địch ở Phan Rang.

Chiếc đũa Lữ Ðoàn 2 bị bẻ gãy, chiếc đũa Lữ Ðoàn 3 bị ném tại Khánh Dương, bốc về Phan Rang, lửa hỏa lực nung nấu mệt nhừ. Ngày 8.4.1975, viên Trung Úy Không Quân tên Trung ném bom Dinh Ðộc Lập, về mặt dân sự, một số chính khách đối lập bị bắt giữ. Nhưng phản ứng của Tổng Thống Thiệu là đưa "chiếc đũa Lữ Ðoàn 1" chiếc đũa còn nguyên vẹn của bó đũa bị tách rời từng chiếc, ra tăng phái Quân Ðoàn III, dưới quyền chỉ huy của Tướng Nguyễn Văn Toàn. Ý tưởng rõ rệt trong tôi, và cả bây giờ là Tổng Thống Thiệu sợ đảo chánh nên phân tán các đơn vị Nhảy Dù ra các nơi. Tôi là Tư Lệnh Nhảy Dù nhưng tay chân hoàn toàn bị chặt hết.

Ý tưởng làm sống dậy hình ảnh, một ngày tại vùng I, ở Cố Ðô Huế, tôi nói với Trung Tướng Ngô Quang Trưởng: "Trung Tướng cứ để anh em tôi về SàiGòn làm một chuyến, thử xem sao?" Trung Tướng lắng nghe lặng lẽ. Tôi hiểu Tướng Trưởng cũng như anh em chúng tôi là những người lính đơn thuần, chỉ lấy việc bảo vệ Quê Hương làm quan trọng, không màng gì tới danh vọng và chính trị, chúng tôi không có thói quen chọn lựa những quyết định không liên quan trực tiếp đến chiến trường. Cựu Tổng Thống Thiệu có nghe phong phanh về những toan tính đó không? Trong mọi trường hợp, lúc đó tôi nghĩ là ông phân tán anh em chúng tôi vì nghi ngờ. Bây giờ tôi còn muốn nghĩ như thế. Trừ khi ông muốn bẻ tan bó đũa vì lý do khác - Lý do khủng khiếp - Tôi không muốn nghĩ tới lý do đó. Tôi muốn nghĩ đến một sự nghi ngờ. Như một sự xua đuổi ý nghĩ ghê gớm kia.

Lữ Ðoàn I ra Quân Ðoàn III trấn giữ Xuân Lộc, tăng phái cho Sư Ðoàn 18 do Chuẩn Tướng Lê Minh Ðảo chỉ huy. Nhiệm vụ của Lữ Ðoàn là chận đứng bước tiến của VC vào SàiGòn. Anh em Dù của Lữ Ðoàn 1 đã oai hùng làm tròn nhiệm vụ, địch quân không tiến thêm được một tấc đất. Ðoàn quân viễn chinh của Võ Nguyên Giáp, dưới sự chỉ huy trực tiếp của Văn Tiến Dũng, tiến như thác đổ, bị khựng lại ở ngay cửa ngõ của SàiGòn. Từng đợt xung phong có chiến xa và pháo binh yểm trợ, tất cả đều bị đánh bật, tiến lên là phải lùi lại, tấc đất đánh được buổi sáng, buổi chiều anh em Dù ngạo nghễ giành lại. Sau nhiều ngày giao tranh, Sư Ðoàn 18 được lệnh rút về Biên Hòa, Lữ Ðoàn 1 chiến đấu giữ vững trận tuyến, từ đầu tới cuối. Sau chót đến đêm 28 rạng 29/04, Bộ Ðội CS tấn công Lữ Ðoàn 1 Dù ở Lăng Can, Bà Rịa đánh đến giờ chót, Lữ Ðoàn 1 Dù mới rút ra Vũng Tàu. Tôi được lệnh trực tiếp do Trung Tá Nguyễn Văn Ðỉnh, Lữ Ðoàn Trưởng Lữ Ðoàn 1 Dù, mà anh em chúng tôi âu yếm gọi là Ðỉnh Tây Lai đứng ở dưới bờ bảo vệ cho những đứa con lên tàu.

Người chỉ huy Nhảy Dù có thói quen ở với hiểm nguy cho tới phút cuối cùng, dành sự an toàn cho từng đứa con yêu quý. "Ðỉnh Tây Lai" là một trong những Thiên Thần lẫm liệt đó.

Về phần Lữ Ðoàn 4, từ Ðà Nẵng được rút về SàiGòn giữa tháng 02/74, biệt phái Biệt Khu Thủ Ðô. Chính Lữ Ðoàn 4, dưới quyền chỉ huy của Trung Tá Lê Minh Ngọc, mà anh em Dù chúng tôi âu yếm gọi là "Ngọc Nga", đã chận VC ở cửa ngõ Thủ Ðô, ngang Xa Lộ Biên Hòa, trong những giờ khắc SàiGòn bắt đầu rơi vào rối loạn. Lữ Ðoàn 3 của Trung Tá Trần Ðăng Khôi (Lữ Ðoàn Phó mới thay thế Ðại Tá Phát trong chức vụ Lữ Ðoàn Tưởng Lữ Ðoàn 3 Dù, Trung Tá Bùi Quyền Tiểu Ðoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 5, thay thế Khôi trong chức vụ Lữ Ðoàn Phó) từ Phan Rang rút về đóng ở Hoàng Hoa Thám, đánh những trận chót ngay trong lòng Thủ Ðô, mặc dù trăm nghìn giao động cho tới phút chót. Ðến những giây phút cuối cùng, anh em Dù vẫn giữ vững từng tấc đất được giao phó, hoàn thành nhiệm vụ thiêu thân nút chặn để đồng bào ra đi, để được ngã gục trên thân thể của Quê Mẹ nghìn đời.

Thiếu Tướng Lê Quang Lưỡng

Tư Lệnh Sư Ðoàn Nhảy Dù QLVNCH

TT • 9 years ago

Thật oai hùng, thật dũng liệt...Rất ngưỡng mộ "Thiên Thần Mũ Đỏ" và các anh chị em trong các binh chủng của quản lực VNCH.
Bây giờ toàn dân Việt và tuổi trẻ Việt Nam đang anh dũng đứng lên, đáp lời sông núi. Vũ khí chính là sự đoàn kết tạo sức mạnh của toàn dân, dùng bom xăng, gạch, đá, gậy gộc để xua đuổi nội thù, tiêu diệt cộng sản, để phục hồi tổ quốc khỏi mộng xâm lăng của tàu cộng...
Toàn dân đoàn kết sẽ chiến thắng bạo quyền, nhốt đầu bọn lãnh đạo cộng sản để trị tội "phản bội quê hương".

ngSaigon • 9 years ago

Cảm phục anh Nguyễn Viết Dũng

MT • 9 years ago

Trong chiến tranh lạnh , Trung cộng tập trung một lượng hỏa tiễn khổng lồ thường trực " nhắm" vào Đài Loan nhằm ngăn chặn Đài Loan gia nhập HĐLHQ như một Quốc gia độc lập đó là sự thật nhưng TÂM ĐIỂM của sự thật đó là các hỏa tiễn gắn đầu đạt hạt nhân này chỉ CÓ THỂ KHAI HOẢ vào vịnh CAM RANH và cả BẮC HÀN .
Chiến tranh lạnh kết thúc , Nga rút khỏi vịnh Cam Ranh , chiến lược " đầu đạn hạt nhân " của Trung Cộng buộc phải bị thay thế bằng " đường lưỡi bò " do Hải quân và không quân đảm trách nhằm mục đích gây sức ép trên diện rộng về chính trị và quân sự đối với hòn đảo Đài Loan .

Nếu Hà Nội và Đài Loan không thay đổi quan điểm thì Trung Cộng buộc phải đánh ra toàn bộ Đông Nam Á mà đầu tiên là Việt Nam để cắt đứt mọi đe dọa tiếp cận .

Chiến tranh không chỉ giúp cho Trung cộng thu hồi đảo Đài Loan mà còn giúp cho Trung cộng có điều kiện sửa " lỗi hệ thống " nhằm tránh bị tan rã .

Vì thế TT Obama buộc phải chuyển trục về Châu Á để giải quyết vấn đề " tay đôi " với Trung Cộng mà vốn dĩ có dính liếu đến ý đồ chiến lược của Việt Nam Cộng Hoà từ trong quá khứ .

Nếu ai đó ở Hà Nội nghĩ rằng : khi Trung cộng gây chiến , phế truất chế độ hiện hành tại Việt Nam để dựng lên một chế độ cho nên " mình phải tranh thủ ăn cổ đi trước " thì sẽ hoàn toàn SAI LẦM vì 90 triệu dân Việt Nam sẽ không để yên , cường quốc số 1 tại Châu Á là Hoa Kỳ sẽ không khoanh tay đứng nhìn và thanh niên Việt Nam tại Hải Ngoại sẽ bước vào cuộc chiến và Trung cộng nhất định sẽ không bao giờ chạm trán quân sự với Hoa Kỳ khi họ đã thu hồi được đảo Đài Loan .

Và hãy nên nhớ là Hoa Kỳ sẽ không bước vào cuộc chiến khi nó mới xảy ra và thời gian mà Quốc hội Hoa Kỳ tranh cải để cho phép Tổng thống can thiệp ở bên ngoài sẽ rất lâu đủ để cho Việt Nam tan hoang và tan thương vì Trung cộng sẽ mạnh tay khi Việt Nam đang thủ đắc " có vẻ lợi hại " của Nga.

Trong trường hợp này thì Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ lên chiến đấu cơ để ... bay sang Mỹ đoàn tụ với gia đình trên một ngọn đồi thơ mộng nào đó với hàng rào an ninh chặt chẽ .

Bachdanggiang chau • 9 years ago

Nhìn anh Nguyễn Viết Dũng thật oai phong, uy nghi và đẹp trai trong bộ quân phục VNCH, huy hiệu BCD trên nón bere tuyệt đẹp. Trân trọng.

người nhắn tin • 9 years ago

Tôi thường nghe bài nhạc này của các bác Biệt Động Quân của VNCH thấy đầy lòng yêu nước yêu dân tộc và oai hùng dũng cảm

https://youtu.be/JclUkdE0WOo

Mối có chàng Hoàng tử Thuốc lào là anh Phi Hổ không mà cả bè lũ CS sợ té đái vãi cứt, phải cử cái đám lon ton theo sủa ăng ẳng suốt ngày, thật tội nghiệp thay cho kiếp chó mọi!

người nhắn tin • 9 years ago

Thật ra không chỉ có anh Nguyễn Viết Dũng ngay chính bản thân tôi lớn lên tại Việt Nam học trong mái trường XHCN nhưng tôi vần thích Việt Nam như thời VNCH tuy tôi chưa được sống một ngày nào . Và tôi vẫn thích làm nguoi8` lính VNCH và thích đi lính Biệt Động Quân thấy oai hùng ra sao đấy .

danquaduong • 9 years ago

Thật tội cho anh hổ: Không biết anh nhận được bao nhiêu $$ mà sẳn sàng hi sinh thân mình khoác lên bộ quân phục VNCH + lá cờ vàng. Nay anh lại ngậm ngùi trong tù CS và ngâm bài thơ của Thế Lữ

Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
Giương mắt bé riễu oai linh rừng thẳm
Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm
Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.
Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,
Với cặp báo chuồng bên vô tư lự.

DLV do chó đẻ ra • 9 years ago

Tôi nè, ngày xưa tôi cũng nghĩ như mày là chống cộng sao nổi
và chống chúng thì chúng cho đi tù như nhốt hổ. Nhưng giờ tôi thấy cộng sản nói chung và Việt cộng nói riêng có một điểm yếu chết người mà ai đụng vô là chúng sợ mất mật. Chúng là bọn: TÀ QUYỀN. Chúng không đại diện cho ai (dù điều 4 hiến pháp có mửa những câu là chúng đại diện cho ai đó), chúng chẳng do ai bầu (dù có luật nhưng đảng cử dân bầu nên kẻ trúng cử không là cộng sản thì cũng ôm chân cộng sản) và chúng chẳng vì quyền lợi của ai: đất nước, dân tộc, nhân dân (ngoài quyền lợi của đảng chúng và mỗi đứa trong chúng). Chúng là bọn cướp nên rất sự ai đó nói đến cái chính danh mà VNCH là một chính danh (dù phôi thai, non trẻ). Tôi người bắc, sinh trong cuộc chiến, lớn lên trong hòa bình, giờ ở miền Nam và yêu VNCH vô cùng.

Piggy CS • 9 years ago

Họ can đảm hơn lũ bây nghĩ đó, họ k còn gì khác ngoài con đường đập tan cái ĐCS của chúng bây ra để tìm đường sống! Cái chúng bây cần giờ là đồng tiền ăn cướp trên xương máu người dân thì rồi chúng bây sẽ phải trả lại cho họ y nguyên k thiếu 1 giọt máu nào ! Hãy chờ xem...

Người Việt • 9 years ago

Chính xác!

Hung Tu • 9 years ago

"Thà là ma nước Nam, không thèm quỳ gối để có chức có quyền"
Cs vẹm tào lao đi chết đi.

Phu • 9 years ago

Cái bọn chuyên buôn quan bán tước, bán buôn không chừa thứ gì , ăn của dân không từ thứ gì, kể cả đất đai, tổ quốc thì thấy ai làm gì cũng "bụng ta suy ra bụng người".Đúng là đồ cặn bã thối nát chỉ biết có tiền là trên hết.

Guest • 9 years ago
Bác Minh râu • 9 years ago

Bác Hù chết trúng ngày trùng
sinh ra con cháu (của bác) đứa khùng đứa điên

Guest • 9 years ago
Bác Minh râu • 9 years ago

Bác Minh (râu) ngủm ngay ngày thiêng
sinh ra cái đám đứa điên đứa khùng!

Lính Già Bolsa • 9 years ago

Có một câu chuyện kể lại, một người Mỹ đã nói với một nhóm người Việt biểu tình tại New York rằng: “Cộng Sản không cần phải đánh các anh, họ chỉ cần đợi ít năm nữa các anh chết già là hết chuyện”. Đau hay không đau nào ? thưa các vị cờ vàng chống Cộng chỉ nhìn phía trước mà chẳng thèm ngó hai bên, và không biết sau lưng mình có gì.

Người Việt • 9 years ago

Lớp trẻ sinh sau 1975, được học dưới mái trường "XHCN", lớn lên lại thấy yêu và tự hào cho người lính VNCH là đủ hiểu AI sẽ chết trong nay mai!
Đảng Cộng sản đang đái vãi trong quần cả ngày lẫn đêm!
Đảng CSVN là công cụ cướp nước của Tàu!
Đi về đâu hỡi em?? Khi Tàu và Mỹ đang bắt tay nhau!
Mẹ kiếp chúng mày, đào huyệt đi là vừa! NHỤC!

Người qua đường • 9 years ago

Mi là lính già bon chen kiếm cám chứ bolsa gì ! Hay là lùn tịt kiểu Bôn-Sai, vậy cũng tư cách cao bằng tên trần nhật quang là cùng1 Tên mỹ nào có nói thì không ai biết ,chỉ biết câu đó là do cái miệng mi phun ra, mà những thứ do đám tụi bây phun ra thì chả có chữ nào thật cả ! Bởi thế người đời phán rồi : Nói láo như vẹm là thế !
Cứ coi cách ăn nói của mày ,thật không sai chút nào !
VC chỉ khi chêế rồi là nói thật ,có bằng cớ đây này :