We were unable to load Disqus. If you are a moderator please see our troubleshooting guide.

thúy phạm • 9 years ago

đúng là khi xem xong 1 bộ phim e đều thấy có chút gì đó đặc biệt, nó để lại bài học cho mk.Đọc bài này của chị ms ngỡ ra.Thật thú vị !

Phu • 9 years ago

Những tư tưởng của tác giả điều là những gì mình tâm đắc về văn hóa Mỹ. Mình nghĩ chắc cũng có nhiều người có suy nghĩ như tác giả

Bánh Mì • 9 years ago

Mình cũng rất thích xem phim Mỹ. Một điều mà mình nhận thấy nữa là người Mỹ rất tình cảm, họ thể hiện tình cảm rất tự nhiên và thực tế. Các ông bố rất yêu con gái, thường vì con hi sinh nhiều thứ, còn con trai với bố thì như hai người bạn, thẳng thắn và chân thành. Họ sống dường như vì đam mê, vì chính họ và tạo nên một phong cách riêng, rất Mỹ

Dong Bach • 9 years ago

Tôi thích câu " Họ sống dường như vì đam mê..." của bạn, rất chính xác.

Nguyen Lien • 9 years ago

mình thích cách nói chuyện của phim mỹ, truyền tải đủ thông tin mà nhẹ nhàng hài hước, dù là câu trách móc đi chăng nữa.

thanhdq123 • 9 years ago

Nền văn hóa của Mỹ là 1 nền văn hóa của ngày hôm nay, nói 1 cách triết học là nền văn hóa hiện sinh. Họ sống hết mình với ngày hôm nay, tận hưởng tất cả. Còn nền văn hóa Việt là nền văn hóa của ngày mai, nói khác đi là một nền văn hóa vị lai. Sống vì ngày mai tốt đẹp. Đó là cốt lõi sự khác nhau giữa 2 nền văn hóa. Người Mỹ thì cả đời đi thuê nhà, còn người Việt thì dứt khoát phải " an cư lạc nghiệp''. Chúng ta đề cao gia đình nên chấp nhận k chia tay dù cho có sống trong địa ngục, và hi vọng ngày mai tươi sáng. Như bạn nói cái nào cũng có 2 mặt, tốt và xấu. Bản thân mình vẫn thích văn hóa gia đình hơn. Thân!

Trần Hồng Quân • 9 years ago

Mình thấy bạn nói và đúc kết như vậy thì nó chẳng có ý nghĩa gì và rất là máy móc dập khuôn.Tại sao không có sự so sánh về đúng sai hoặc so sánh về hợp lý hay không hợp lý để học những cái hay và bỏ đi cái dở.Nền văn hóa của Mỹ có nền tảng từ nền giáo dục , triết lý giáo dục và triết lý sống đúng nên đạt được một nền văn minh cao như vậy còn Việt Nam thì ngược lại , xã hội Việt Nam còn rất lạc hậu và cổ hủ , bạn cứ tìm hiểu kỹ mọi mặt của xã hội Việt Nam sẽ thấy rất tệ.Bạn nói “người Mỹ sống hết mình với ngày hôm nay” còn “người Việt Nam sống vì ngày mai tốt đẹp” theo mình thì người Mỹ sống thật còn người Việt Nam sống “ảo” bởi vì ngày hôm nay không sống hết mình mà sống vật vờ thì tương lai lấy đâu ra mà tốt đẹp được.Mục đích của triết lý sống khi nêu ra thì đều hướng đến kết quả đẹp đẽ cả nhưng cái quan trọng là con đường và cách nó hướng mình đi có đúng không.Ví dụ ngay cái triết lý bạn nói “Chúng ta đề cao gia đình nên chấp nhận k chia tay dù cho có sống trong địa ngục, và hi vọng ngày mai tươi sáng” với những triết lý kiểu này thì chẳng lẽ bạn không phân biệt được đúng sai ? hay vì nó là văn hóa Việt Nam , vì triết lý của nó nói rằng “hi vọng ngày mai tươi sáng” và vì nghe nó có vẻ vì gia đình nên bạn thích và sẽ chọn nếu rơi vào trường hợp đó ? đồng ý cái gì cũng có 2 mặt tốt xấu nhưng vấn đề là tỷ lệ tốt xấu của mỗi cái như thế nào , có nghĩa tốt nhiều ít xấu vẫn hơn hẳn tốt thì quá ít mà xấu thì quá nhiều để mà đưa ra lựa chọn cũng như học hỏi đúc rút kinh nghiệm. Mong đóng góp một góc nhìn khác cho bạn và những người còn đang nghĩ như bạn. Thân!

Phi Tuyết • 9 years ago

"Nền văn hóa của Mỹ là 1 nền văn hóa của ngày hôm nay, nói 1 cách triết học là nền văn hóa hiện sinh. Họ sống hết mình với ngày hôm nay, tận hưởng tất cả. Còn nền văn hóa Việt là nền văn hóa của ngày mai, nói khác đi là một nền văn hóa vị lai."
hay thật á
Vẫn biết sự khác biệt này nhưng lần đầu tiên đc nghe 1 cách cô đọng, chính xác và dễ hiểu như vậy.
Cám ơn bạn!

thanhdq123 • 9 years ago

Việc tiếp thu văn hóa ngoại lai trong thời buổi hội nhập là rất quan trọng, nhưng song hành với nó là quá trình gìn giữ và phát huy bản sắc, văn hóa của dân tộc. Bản thân mình thì thấy phim Việt chạy theo văn hóa ngoại lai nhiều quá, trở thành tạp nham, lãng mạng và sướt mướt của Hàn, đánh đấm theo kiểu xã hội đen của Mỹ...mà quên văn hóa Việt còn nhiều điều tốt đẹp. Nhưng phải công nhận 1 điều là dạo này mình toàn coi phim Mỹ, tất cả.

thewall • 9 years ago

Đồng quan điểm! Văn hóa là sự khác biệt (cái gọi là bản sắc). Cao - thấp
chỉ giới hạn trong 1 thành tố rất nhỏ của khái niệm văn hóa: Văn hóa
ứng xử. Mỗi cơ tầng xã hội phù hợp với 1/1 số cách ứng xử xã hội khác
nhau. Hệ thống quan niệm về đạo đức, giá trị nhân bản, lối sống... của
người Mỹ thuận lợi cho những ứng xử kiểu Mỹ. Tương tự với Việt Nam. Tiếp
xúc văn hóa là tất yếu trong thời đại mà biên giới quốc gia là 1 khái
niệm khá mờ nhạt. Tuy nhiên, chọn lọc và biến đổi (dân tộc hóa) là 2
thao tác không thể thiếu khi tiếp nhận văn hóa ngoại lai.

voicekid • 9 years ago

Gần đây, mình k có hứng thú với phim hàn, mà chỉ tìm phim Anh, Mỹ để xem. mình cũng đang xem phim này, cũng giành một chút thời gian bận rộn để xem phim, vừa giải trí tốt lại vừa như những bài học cho mình mỗi ngày vậy. Thật bất ngờ vì có người cùng quan điểm và tư tưởng như mình về thói quen xem phim.

Thanh • 9 years ago

Hay quá, mình ưng! Quả đúng là thấy mẹ mình xem "Bánh đúc có xương" mà sốt hết cả ruột. Phim gì toàn những con người hành xử ngu ngốc, cứng nhắc, thiếu lắng nghe nhau, thiếu trò chuyện trao đổi, chỉ biết mắng mỏ đổ tội cho nhau, bế tắc mọi đường! Đẩy mọi mâu thuẫn lên mức đỉnh điểm không hề đáng có. Thật bực bội. Bài học mà nhiều người rút ra trong bộ phim ấy có lẽ chỉ là "Lấy chồng thật kinh khủng, lấy chồng có con riêng rồi còn kinh khủng hơn. Thà là đừng lấy, ở vậy cho xong." Có lẽ bản thân những người làm phim và đa phần số người trong xã hội vẫn đang sống bế tắc như thế, cho nên phim mới thành vòng luẩn quẩn, không giúp ích gì cho cộng đồng cả.

Justmaybe • 9 years ago

"Bánh đúc có xương" là phim Việt hay, đã từ lâu rồi tôi mới được xem bộ phim truyền hình Việt hay như thế, bạn có thấy những người trong đó đại diện cho cái xã hội bây giờ không, sự hằn học, sự cổ hủ, sự rối loạn, tình người suy đồi, nhưng vẫn còn đó sự cố gắng và kiên định đi theo chính kiến của mình, vẫn còn sự khổ đau, vẫn còn thành kiến, nhưng cố gắng đi theo cái mình đã chọn đến cùng. Đó là mục đích của bộ phim mà tôi nhìn ra được bạn ạ.

Phi Tuyết • 9 years ago

cùng 1 bài học, có người học đc rất nhanh chóng chỉ qua vài chục phút, có người lại mất nhiều tháng trời mới học đc. Đây là vấn đề bạn ạ!
Phim nào cũng có những bài học cả, chỉ có điều bài học đó có đáng giá hay k, có ứng dụng đc k và có cần thiết vs người tiếp nhận hay k thôi.
mình nghĩ vậy!
Tuy nhiên phim VN rất rất cần những người như bạn đó!

naly • 9 years ago

Phim Việt Nam nhiều phim nội dung cũng hay, như Ngõ Vắng, Chữ hiếu thời @,.. người Việt mình có tính là "khui" ra được vấn đề mà lại không giỏi cách giải quyết, nên cuối cùng thành mớ bùi nhùi, xem xong cũng như không xem. Coi phim phản ảnh XH việt còn đỡ, chứ mấy phim mua bản quyền của Thái, Hàn, ... xong chuyển thế thì không thế coi được, ghét nhất là phim Việt mà chơi tên nhân vật toàn tiếng anh hoặc nickname. :))

Bùi Trung • 9 years ago

Nói đến sự tự lập hay độc lập thì mình thấy thật sự các bậc phụ huynh của Việt Nam mình còn quá mức bao bọc con cái họ. Mình năm nay cũng được 18t, hiện tại mình cũng muốn dọn ra ở riêng để tự trang trải và tích lũy thêm kinh nghiệm cho bản thân. Khi mình nói chuyện này với mẹ mình thì bà nhất quyết không đồng ý. Mình cũng chả hiểu tại sao nữa.

Kim Truong • 9 years ago

Mỗi nước văn hóa mỗi khác, có cái hay cái dở riêng, đừng so sánh làm gì.

Theo anh nghĩ, em chưa tạo được sự tin tưởng cần thiết. Tâm lý người mẹ luôn muốn bao bọc che chở con cái, cho đến khi chúng tự lo được cho mình. Vì vậy trước khi em khẳng định được (1) em có khả năng tự lực (2) việc dọn ra là tốt cho sự phát triển của em, em sẽ gặp khó khăn khi "thương lượng" với gia đình.

Thay vì đùng một cái dọn ra ở riêng, em thử tạo niềm tin từng bước xem. Khẳng định từng chút từng chút bằng cách tham gia vào các công việc gia đình (rửa chén, quét nhà, dọn nhà...). Đặt ra những cam kết và thực hiện chúng. Giảm dần từng chút sự phụ thuộc vào gia đình, đến một lúc em có thể nói với mẹ rằng, mẹ xem, con đã làm được những việc này việc này... con có khả năng lo được cho mình. Mẹ hãy cho con thử sống độc lập một tháng (có thể đề nghị thuê một căn hộ gần nhà) xem như thế nào.

Một điều nữa, em đừng nghĩ việc ra ở riêng là đơn giản. Rất dễ để ở một mình, nhưng ra ở riêng mà vẫn thu xếp mọi việc tươm tất, ăn uống đầy đủ, nhà cửa sạch sẽ gọn gàng, khi đi học/ đi làm quần áo vẫn chỉnh tề, lịch sự, ngon lành như khi ở nhà thì... hơi khó đó.

Tri Dang • 9 years ago

Cảm ơn vì bài viết rất hay của bạn. Mình cũng rất thích những mẫu đối thoại đầy thông minh và hài hước của họ. Bạn thử tìm hiểu về người Do Thái thử xem. Đối với người Do Thái thì gia đình là cội nguồn của mọi vấn đề, thậm chí trong luật của người Do Thái được viết trong Cựu Ước rất đề cao gia đình. Mình không có theo tôn giáo khởi nguyên từ Abraham nên mình có vài điểm mình không tán đồng trong kinh thánh, nhưng mà rất đáng để học hỏi :-)

Phi Tuyết • 9 years ago

mình biết kinh thánh vì mình đạo Thiên Chúa nè
và mình cũng có đọc nhiều về dân tộc Do Thái
mình là người Duy Nhất viết về Do Thái trên THĐP này ấy chứ, từ giáo dục, kd đến nông nghiệp hehe
cám ơn bạn

Nguyễn Tuân • 9 years ago

Phi Tuyết bạn có thể cho mình bit sách gd và kd người Do Thái đc ko vậy.xin cảm ơn

Phi Tuyết • 9 years ago

mới đây nhất có cuốn "quốc gia khởi nghiệp" rất nổi tiếng ạ, a có thể tìm đọc
còn về kd thì gu gồ 1 phát ra bao la, các tựa đề na ná nhau kiểu bí quyết kd của người Do Thái, trí tuệ Do Thái ...
a gu gồ nhé

Ace Đỗ • 9 years ago

Bạn đọc cuốn " Cách sống" của Inamori Kazuo chưa, nói về gd, kd, cách đối xử, biến suy nghĩ thành hiện thưc, balabolo... đọc xong thì bạn sẽ hiểu được một phần con người nhật. Tin mình đi nó rất xứng đáng trong tủ xách của bạn.

nguyen • 9 years ago

phim Đài Loan dài tập cũng đáng xem. nói về tình cảm gia đình, những ứng xử đời thường. đôi khi cũng có làm quá, nhưng cũng đáng xem, nhẹ nhàng, dài dòng, cốt truyện ko có gì, chủ yếu là lời thoại, tập nào cũng có cái xem cả, ngày này qua tháng nọ, cũng thấm cách ứng xử "kiểu châu Á" , cộng với ra ngoài tiếp xúc người khác, mới càng thấm hơn. vài dòng chia sẻ :)

Anonymous • 9 years ago

Tuy những lý lẽ của bạn đưa ra không sai. Theo mình thấy thực sự là phương Tây có một nền văn hóa sống rất tự do. Nhưng văn hóa việt nam nói riêng hay văn hóa phương đông nói chung, vẫn có những giá trị tốt đẹp của nó. Ví dụ như hình ảnh người già, đối với gia đình mỹ thì đa phần các cón sẽ đưa bố mẹ vào viện dưỡng lão, nhưng đối với phương đông thì đa phần họ ở cùng con cái mình. Tình cảm thể hiện của hai bên rất khác nhau, bên phương đông thì sẽ nhận được tình cảm gia đình ấm cúng hơn chứ. Về việc thứ hai mình muốn góp ý đó là bài viết của nên thêm nhiều dẫn chứng hơn (cụ thể trong phim nào ...) và nên so sánh khách quan giữa phương đông và tây. Bởi vì về khía cạnh nào đó thì phương đông ảnh hưởng bởi nho giào nhưng vẫn có giá trị tốt đẹp riêng của nó. Không nên bài trừ văn hóa phương đông nhiêu quá. Mình biết rằng dù có comment thêm bao nhiêu thì câu chuyện mãi không chấm dứt được bới lẽ cả 2 văn hóa vẫn có mặt tốt xấu thôi. Chỉ hi vọng qua buổi comment thì rút ra và học hỏi được nhiều mặt tốt hơn cả hai văn hóa, chỉ thế thôi. Cám ơn bạn đã viết bài.

Phi Tuyết • 9 years ago

bài này nói về cái hay của văn hóa phương Tây
mình k chê bai gì văn hóa phương Đông trong này nhé bạn!
Vì tất nhiên cái nào cũng có ưu có nhược, có cái hay cái dở cả
xin nhắc lại, trong phạm vi bài mình chỉ nói tới những điều thú vị mình học đc từ phim Mỹ thôi ạ!

Shin Adrenalin • 9 years ago

Thật sự em coi phim mỹ thì em thấy họ sống như trong mơ vậy. Ở ngoài đường thì cây rợp bóng, ở nhà luôn có 1 sân cỏ để trẻ có thể chơi ở ngoài. Bố mẹ với con thì thân nhau như bạn bè vậy, thậm chí bố con có thể cùng chơi bóng rổ, tập tự vệ rồi vật nhau tùm lum cả. Con cái chia sẻ gần như mọi thứ với bố mẹ. Họ biết cách chăm sóc sức khỏe của mình, ở VN mấy ai đi thăm bác sĩ tâm thần khi họ có biểu hiện lạ? Họ cũng biết cách dạy một đứa con làm sao cho nó sẽ trưởng thành khi nó cần. Họ sống để theo đuổi đam mê của họ (đa số thôi). Họ làm việc và được trả công xứng đáng. Họ sử dụng công nghệ cũng rất phù hợp và họ là những người dùng thông minh. Họ dùng smartphone để liên lạc, email, tham gia cuộc họp, chụp ảnh, ghi âm. Báo giấy vẫn còn một chỗ đứng rất lớn đối với Mỹ. Còn ở Châu Á, Smartphone đã thay thế tất cả đi đâu cũng thấy mấy bạn cùng trang lứa lôi điện thoại ra lướt lướt. Và còn nhiều nhiều nữa. Tóm lại, chúng ta nên tập theo những thói quen tốt của họ. Họ vẫn còn cách xa chúng ta lắm

naly • 9 years ago

Con người luôn đứng núi này trông núi nọ. Người phương Tây thì thèm cảm giác được quan tâm, chăm sóc như gia đình Châu Á, còn ta thì thích độc lập, thân ai nấy lo như họ. Mình nghe kể là phương tây muốn gửi con cho ông bà trông thì phải trà tiền đàng hoàng, sòng phẳng bao nhiêu tiền 1 tiếng, chứ không như ông bà bên Việt Nam, chả biết thực hư thế nào, nhưng độc lập và sòng phẳng như thế mình không ham :)) Mình cũng từng xem phim này - những bà nội trợ kiểu Mỹ, cũng khá thích, nhưng có nhiều nét văn hóa không giống chúng ta nên cái gì tốt học được thì học, Văn hóa mỗi nước khác nhau mới cho ta cái nhìn đa dạng và đa chiều, không có xấu thì cũng không thể có cơ sở để xác định cái tốt. Kể cả phim ảnh, mỗi người sẽ tự rút ra bài học cho riêng mình. Mình thì thích xem phim hongkong - dạng phim hiện đại, tâm lý gia đình - rất gần gũi văn hóa VN, không sexy và quá phóng khoáng theo kiểu Mỹ. Phim mỹ khi mình xem thì nhiều cảnh không thể cho con, em còn nhỏ xem chung, còn phim hongkong cả nhà cùng xem và mình dạy chúng luôn khi có tình huống phù hợp trong phim, chúng vừa được học vừa tăng thêm tình cảm gia đình.

Ace Đỗ • 9 years ago

Rất hay, nếu Phi Tuyết rảnh thì xem một bộ phim mới ra của Mỹ là Đầu bếp Carl Casper, nó hội tụ đủ những gì bạn nói ở trên nhưng còn thiếu một chút là người Mỹ họ luôn cố gắng theo đuổi giấc mơ của họ cũng như trong việc dạy con phải biết theo đuổi giấc mơ, ngoài ra còn phim The Pursuit of Happiness phim này thì cực hay mình xem cả chục lần rồi

• 9 years ago

Tôi thì tôi rất phục bọn đạo diễn phim mỹ đã làm các bạn phục như thế này :))

nttn2157 • 9 years ago

Theo cá nhân mình thấy phim Nhật và Mĩ là có chiều sâu nhất. Cái hay trong các phim dài của 2 nước này là nó không quá dài, chừng mười mấy tập là cùng và chia ra nhiều seasons. Ngắn gọn, súc tích giúp người xem k mất nhiều thời gian xem phim nhưng vẫn thưởng trọn cái hay của những phim đó!

Phi Tuyết • 9 years ago

đúng vậy
nhìn mấy bộ Philippin gì đấy cả trăm tập mà mình hãi hùng luôn á bạn

Đức Huỳnh • 9 years ago

Mình hoàn toàn đồng ý với bạn về những nhận định trên! Nhiều lúc mình vẫn thắc mắc tại sao họ lại có cách nói chuyện quá đổi thông minh và hài hước như vậy. Thích nhất là cái cách họ trả lời nhau vừa ngắn gọn vừa xúc tích. Nhiều lúc muốn viết ra những nhận định như trên nhưng văn phong ko cho phép. Cảm ơn bạn về một bài viết hay.

bao • 9 years ago

vi cuoc doi la nhui doi tra nen noi ra ro thi tot hon ban a ,
nen ngan gon, vi the hien su chan that cua mot con nguoi

Loan Chu • 9 years ago

Ui dào! Ngày xưa mình cũng hơi bị ngộ độc phim Mỹ và văn minh phương Tây! Giờ chán xem phim Mẽo roài! Phim thực sự có chất lượng trên mấy kênh HBO, Star Movies không nhiều đâu. Star World thì thị trường quá mức. Y như bong bóng xà phòng! Hào nhoáng mà rỗng và FAKE!!! Dạy cho người ta rất nhiều quan niệm và lối sống sai lầm nếu bạn là người đủ tỉnh táo để nhận ra. Kết cấu phim Mỹ giờ cũng khá nhàm! Và quá nhiều cảnh bạo lực, dường như người Mỹ giải quyết mọi việc bằng tiền và bạo lực! Tình dục thì họ đã ngập ngụa đến chán bứ ra roài!!! Ngay cả phim có một dàn sao cũng rất nhảm, nếu không nói là quá vô văn hóa và phản cảm! Chả biết bạn bao nhiêu tuổi rồi mà còn sùng bái điện ảnh Hollywood đến vậy?! Mấy phim bom tấn thì chỉ quan tâm đến lợi nhuận mà thôi! Kỹ xảo hoành tráng nhưng kết cấu nông!!! Phim Mỹ có giá trị nghệ thuật thật sự không nhiều như bạn tưởng đâu!!! Có lần tình cờ xem phim trên kênh Pháp (có phụ đề tiếng Việt) mình ngạc nhiên về một dòng phim và cách làm khác hẳn phim Mỹ đã quá nhàm chán với mình! Haha! Có lẽ điện ảnh châu Âu kén người xem hơn nhưng cũng để lại cho ta nhiều điều để suy ngẫm hơn! ;)

Tóm lại xem phim Mỹ giờ mình không có cảm xúc nữa!!! Mà nghệ thuật phải khơi gợi cảm xúc bạn ạ!!!

Tình yêu trong phim Mỹ rất chán!!! Ít nhất là theo quan niệm của mình!!! Phim Hàn thì mình không xem từ lâu roài!!! :D

Chuyển từ phim sang nhạc thì đây là minh họa của cái sự nhảm hoành tráng của nền văn hóa Mỹ!!!

https://www.youtube.com/wat...

Kích thích các giác quan con người đến cực độ nhưng vô cùng ĐỘC HẠI!!!!!

It leaves you breathless or nasty scars!!!

Cause darling I'm a nightmare dressed like a daydream!

https://www.youtube.com/wat...

https://www.youtube.com/wat...

https://www.youtube.com/wat...

https://www.youtube.com/wat...

Don't you dare look out your window, darlin' everything's on fire...

Loan Chu • 9 years ago

Ui dào! Ngày xưa mình cũng hơi bị ngộ độc phim Mỹ và văn minh phương Tây! Giờ chán xem phim Mẽo roài! Phim thực sự có chất lượng trên mấy kênh HBO, Star Movies không nhiều đâu. Star World thì thị trường quá mức. Y như bong bóng xà phòng! Hào nhoáng mà rỗng và FAKE!!! Dạy cho người ta rất nhiều quan niệm và lối sống sai lầm nếu bạn là người đủ tỉnh táo để nhận ra. Kết cấu phim Mỹ giờ cũng khá nhàm! Và quá nhiều cảnh bạo lực, dường như người Mỹ giải quyết mọi việc bằng tiền và bạo lực! Tình dục thì họ đã ngập ngụa đến chán bứ ra roài!!! Ngay cả phim có một dàn sao cũng rất nhảm, nếu không nói là quá vô văn hóa và phản cảm! Chả biết bạn bao nhiêu tuổi rồi mà còn sùng bái điện ảnh Hollywood đến vậy?! Mấy phim bom tấn thì chỉ quan tâm đến lợi nhuận mà thôi! Kỹ xảo hoành tráng nhưng kết cấu nông!!! Phim Mỹ có giá trị nghệ thuật thật sự không nhiều như bạn tưởng đâu!!! Có lần tình cờ xem phim trên kênh Pháp (có phụ đề tiếng Việt) mình ngạc nhiên về một dòng phim và cách làm khác hẳn phim Mỹ đã quá nhàm chán với mình! Haha! Có lẽ điện ảnh châu Âu kén người xem hơn nhưng cũng để lại cho ta nhiều điều để suy ngẫm hơn! ;)

Tóm lại xem phim Mỹ giờ mình không có cảm xúc nữa!!! Mà nghệ thuật phải khơi gợi cảm xúc bạn ạ!!!

Tình yêu trong phim Mỹ rất chán!!! Ít nhất là theo quan niệm của mình!!! Phim Hàn thì mình không xem từ lâu roài!!! :D

Chuyển từ phim sang nhạc thì đây là minh họa của cái sự nhảm hoành tráng của nền văn hóa Mỹ!!!

https://www.youtube.com/wat...

Kích thích các giác quan con người đến cực độ nhưng vô cùng ĐỘC HẠI!!!!!

It leaves you breathless or nasty scars!!!

Cause darling I'm a nightmare dressed like a daydream!

https://www.youtube.com/wat...

https://www.youtube.com/wat...

https://www.youtube.com/wat...

https://www.youtube.com/wat...

Don't you dare look out your window, darlin' everything's on fire...

Nga Vi • 9 years ago

Không chỉ xem phim và ngưỡng mộ, nhất định tôi sẽ học tập từ họ những nét đẹp văn hóa hay ho. Tôi sẽ giáo dục con cái mình thành những cá thể độc lập, mạnh mẽ. Tôi sẽ trân trọng thời gian và những giá trị của cuộc sống. Sau này khi có gia đình, tôi sẽ thường xuyên tổ chức những bữa tiệc ấm cúng, nấu những món ngon, trang hoàng bàn ăn rồi mời bạn bè, hàng xóm đến chung vui. Tôi sẽ tặng cho người thân của mình những món quà ý nghĩa. Và nhất là tôi sẽ không bao giờ bắt ép bản thân phải trói mình vào những cuộc hôn nhân tồi tệ. Tôi sẽ mạnh mẽ tìm lấy những hạnh phúc của chính mình. Tôi sẽ thấu hiểu người khác và những hành động của họ nhiều hơn, tôi sẽ tin yêu và tôn trọng con cái của mình…

Nga Vi • 9 years ago

Không chỉ xem phim và ngưỡng mộ, nhất định tôi sẽ học tập từ họ những nét đẹp văn hóa hay ho. Tôi sẽ giáo dục con cái mình thành những cá thể độc lập, mạnh mẽ. Tôi sẽ trân trọng thời gian và những giá trị của cuộc sống. Sau này khi có gia đình, tôi sẽ thường xuyên tổ chức những bữa tiệc ấm cúng, nấu những món ngon, trang hoàng bàn ăn rồi mời bạn bè, hàng xóm đến chung vui. Tôi sẽ tặng cho người thân của mình những món quà ý nghĩa. Và nhất là tôi sẽ không bao giờ bắt ép bản thân phải trói mình vào những cuộc hôn nhân tồi tệ. Tôi sẽ mạnh mẽ tìm lấy những hạnh phúc của chính mình. Tôi sẽ thấu hiểu người khác và những hành động của họ nhiều hơn, tôi sẽ tin yêu và tôn trọng con cái của mình…

Minh Duong • 9 years ago

Tình cờ đi ăn tối với tác giả bài viết, một người nổi tiếng mà mình không biết :) . Là một fan ruột của phim Mỹ nhưng không thể nào viết hay như cô bạn trẻ này.

Minh Duong • 9 years ago

Tình cờ đi ăn tối với tác giả bài viết, một người nổi tiếng mà mình không biết :) . Là một fan ruột của phim Mỹ nhưng không thể nào viết hay như cô bạn trẻ này.

chungpvc • 9 years ago

Mình xin đưa ra 1 số nhận xét như sau:
-phim Mỹ thường có tính logic cao,những người thuộc tuýp ghiền trinh thám+ưa logic rất thích xem.Kỹ xảo trong phim hoành tráng,chân thực.
-phim Mỹ cũng hướng con người ta đến việc sống thật,sống hết mình với đam mê.Bên cạnh đó họ cũng đã khá thành công khi xây dựng được nên "Giấc mơ Mỹ" trên phim ảnh.

chungpvc • 9 years ago

Mình xin đưa ra 1 số nhận xét như sau:
-phim Mỹ thường có tính logic cao,những người thuộc tuýp ghiền trinh thám+ưa logic rất thích xem.Kỹ xảo trong phim hoành tráng,chân thực.
-phim Mỹ cũng hướng con người ta đến việc sống thật,sống hết mình với đam mê.Bên cạnh đó họ cũng đã khá thành công khi xây dựng được nên "Giấc mơ Mỹ" trên phim ảnh.

Anonymous • 9 years ago

Tuy những lý lẽ của bạn đưa ra không sai. Theo mình thấy thực sự là phương Tây có một nền văn hóa sống rất tự do. Nhưng văn hóa việt nam nói riêng hay văn hóa phương đông nói chung, vẫn có những giá trị tốt đẹp của nó. Ví dụ như hình ảnh người già, đối với gia đình mỹ thì đa phần các cón sẽ đưa bố mẹ vào viện dưỡng lão, nhưng đối với phương đông thì đa phần họ ở cùng con cái mình. Tình cảm thể hiện của hai bên rất khác nhau, bên phương đông thì sẽ nhận được tình cảm gia đình ấm cúng hơn chứ. Về việc thứ hai mình muốn góp ý đó là bài viết của nên thêm nhiều dẫn chứng hơn (cụ thể trong phim nào ...) và nên so sánh khách quan giữa phương đông và tây. Bởi vì về khía cạnh nào đó thì phương đông ảnh hưởng bởi nho giào nhưng vẫn có giá trị tốt đẹp riêng của nó. Không nên bài trừ văn hóa phương đông nhiêu quá. Mình biết rằng dù có comment thêm bao nhiêu thì câu chuyện mãi không chấm dứt được bới lẽ cả 2 văn hóa vẫn có mặt tốt xấu thôi. Chỉ hi vọng qua buổi comment thì rút ra và học hỏi được nhiều mặt tốt hơn cả hai văn hóa, chỉ thế thôi. Cám ơn bạn đã viết bài.

Phi Tuyết • 9 years ago

bài này nói về cái hay của văn hóa phương Tây
mình k chê bai gì văn hóa phương Đông trong này nhé bạn!
Vì tất nhiên cái nào cũng có ưu có nhược, có cái hay cái dở cả
xin nhắc lại, trong phạm vi bài mình chỉ nói tới những điều thú vị mình học đc từ phim Mỹ thôi ạ!

Anh Tuấn • 9 years ago

khi xem những bộ phim của họ quả thực mình xem đi xem lại vẫn ko thấy chán, cách họ nói chuyện vs nhau quá hay, hài hước uyên thâm, trong những giây phút bắn nhau quyết liệt sinh tử vẫn nói những câu hài hước ra được làm cho người xem có nhiều cảm xúc trong một cảnh quay.Tuyệt vời

Nguyễn Minh Thêm • 9 years ago

Bài viết rất hay, từ nhỏ xíu tôi đã xem trên VTV3 những bộ phim truyền hình của Mỹ. Tôi rất thích phim Mỹ đúng như những gì bài viết đã phân tích. Chắc chính vì lẽ đó mà đã hình thành nên nhân cách của tôi có phần "quái đảng" hơn so với những bạn bè cùng trang lứa. Ở Mỹ là một nơi tôi mong ước được trải nghiệm cuộc sống 1 lần để so sánh và hình dung nó có giống với những gì trong phim.

Nguyễn Minh Thêm • 9 years ago

Bài viết rất hay, từ nhỏ xíu tôi đã xem trên VTV3 những bộ phim truyền hình của Mỹ. Tôi rất thích phim Mỹ đúng như những gì bài viết đã phân tích. Chắc chính vì lẽ đó mà đã hình thành nên nhân cách của tôi có phần "quái đảng" hơn so với những bạn bè cùng trang lứa. Ở Mỹ là một nơi tôi mong ước được trải nghiệm cuộc sống 1 lần để so sánh và hình dung nó có giống với những gì trong phim.

Trương Đức Thành • 9 years ago

hay

Trương Đứ • 9 years ago

hay

noname • 9 years ago

tôi học được những kỹ thuật đánh đấm, triết lý võ học, triết lý về phật hay những triết lý về con người, tôi thích những bộ phim 2h hoặc vài tập, chứ không phải những bộ lê thê, tôi thích phim hành động, gọn gàng, dứt khoát, muốn chứng minh cái gì thì dùng hành động nhanh nhất, nhưng lại không mất đi nhân tính. Về phần triết lý sống tôi thích đọc sách hơn là xem phim, trong sách có nhiều thứ mà phim không thể truyền tải hết được, đặc biệt là phim chuyển thể, nó không như ta tưởng tượng, quá nhanh đến mức cuối cùng chẳng biết nó động lại những gì cho ta. Theo những gì bạn viết thì có thể thấy bạn là 1 người phụ nữ, có vẻ như thiếu tình cảm hoặc đang cảm thấy thiếu thốn tình cảm trong khi đang viết bài này, chỉ là cảm giác khi bạn viết đoạn cuối về tình cảm gia đình, bạn chú trọng rất nhiều vào đoạn đó, người ta thường nói, cái gì mà tác giả xoáy sâu vào nhất thì đó chính là thứ tác giả đang thiếu, không biết tôi nói thế có đúng không?

Phi Tuyết • 9 years ago


- tôi đang cô đơn, nhưng k có nghĩa là tôi đang thiếu tình cảm nhé bạn ^^
- tại sao thứ tác giả xoáy sâu là thứ tác giả thiếu mà k phải là thứ tác giả muốn nhấn mạnh nhất? là thứ họ tâm đắc nhất?
- tôi đọc sách rất nhiều và cũng thích đọc sách hơn trên phim nhưng k có nghĩa là triết lý sống của sách hay hơn phim, và k phải cái gì ngoài đời sống thường nhật cũng đc nói lên trong sách bạn ạ, chúng ta nên thu nạp và dung hòa cả 2 thứ
- đồng ý vs bạn, ngoài 1 số bộ phim dài Âu Mỹ thì tôi cũng thích phim ngắn nữa! Nhưng muốn thấm triết lý sống, có lẽ xem phim dài sẽ cảm nhận đc nhiều hơn, giống như việc đọc 1 bài cuốn sách thay vì 1 câu trích dẫn vậy!
:D chào thân ái